Pages

Thứ Sáu, 20 tháng 4, 2012

Hương của đất

Nhìn những tai nấm nở bung, mịn màng như làn da thiếu nữ, tự nhiên tôi thích nghĩ đến cụm từ “hương của đất” mà có lần Châu Tuấn, bạn tôi, từng nhắc đến.
Quả thật hương của đất là mùi hương tự nhiên của cỏ cây hoa lá, của tinh túy đất trời phút cuối xuân đầu hạ, của vạn vật kết giao sau những cơn mưa đầu mùa đổ xuống mát rời rợi, bởi khi ấy cá tôm sẽ no căng, mỡ màng, béo ngậy. Đó cũng là khi những hạt mầm ẩn mình sau nhiều tháng dài chợt thức giấc cựa mình tách vỏ.
Vào thời khắc ấy, nếu được đung đưa chiếc giỏ mây cười vui cùng cây cỏ, được ron rón tay xinh gỡ nhẹ từng tai nấm trên đồng hay trong vườn mang về thì thật là thú vị.
Còn nấm, sau khi rửa sạch, để ráo, sẽ hòa cùng một chút gia vị rồi được quấn gọn gàng trong lớp lá chuối non cũng vừa hái ngoài vườn. Lúc ấy, cả nhà sẽ có dịp quây quần rộn ràng nhìn bàn tay khéo léo của mẹ, của chị hay của chính đứa em gái nhỏ lần đầu tập tành nấu nướng đưa những miếng nấm quấn khéo lên bếp lửa than hoa. Một chút sau, chỉ cần gỡ nhẹ lớp lá vừa cháy xém bên ngoài, cả căn bếp bỗng dậy lên cái mùi nồng nàn của hạnh phúc giản đơn. Chắc hẳn đó chính là mùa hương của đất trong ký ức mà bạn tôi luôn xuýt xoa nhắc tới lúc xa nhà.
1.
2.
3.
4.
5.
6.
7.
8.
9.
10.
11.
12.
13.
14.
15.
Ảnh: Alex Alonxo
Bài: Cf&S

0 nhận xét:

Đăng nhận xét